
Thề Non Nước (Tản Đà) Nước non nặng một lời thề Nước đi, đi mãi, không về cùng non Nhớ lời “nguyện nước thề non” Nước đi chưa lại, non còn đứng không Non cao những ngóng cùng trông Suối khô dòng lệ chờ mong tháng ngày Xương mai một nắm hao gầy Tóc mây một mái đã đầy tuyết sương Trời tây ngả bóng tà dương Càng phơi vẻ ngọc, nét vàng phôi pha Non cao tuổi vẫn chưa già Non thời nhớ nước, nước mà quên non Dù cho sông cạn đá mòn Còn non còn nước hãy còn thề xưa Non cao đã biết hay chưa Nước đi ra bể lại mưa về nguồn Nước non hội ngộ còn luôn Bảo cho non chớ có buồn làm chi Nước kia dù hãy còn đi Ngàn dâu xanh tốt non thì cứ vui Nghìn năm giao ước kết đôi Non non nước nước chưa nguôi lời thề.
Chinh Phụ Ngâm Khúc – Những câu thơ nổi tiếng Nguyên tác Hán văn : Đặng Trần Côn Dịch ra tiếng Nôm : Đoàn Thị Điễm Thuở trời đất nổi cơn gió bụi Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên Xanh kia thăm thẳm tầng trên Vì ai gây dựng cho nên nỗi này Chàng tuổi trẻ vốn giòng hào kiệt Xếp bút nghiên theo việc đao cung Tiếng địch trổi nghe chừng đồng vọng Hàng cờ bay trong bóng phất phơ Dấu chàng theo lớp mây đưa Thiếp nhìn rặng núi ngẩn ngơ nỗi nhà Ngàn dâu xanh ngắt một màu Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai ? Chàng từ đi vào nơi gió cát Ðêm trăng này nghỉ mát phương nao ? Xưa nay chiến địa dường bao Nội không muôn dặm xiết bao dãi dầu Hơi gió lạnh, người rầu mặt dạn Dòng nước sâu, ngựa nản chân bon Ôm yên, gối trống đã chồn Nằm vùng cát trắng, ngủ cồn rêu xanh Hồn tử sĩ gió ù ù thổi Mặt chinh phu trăng dõi dõi soi Chinh phu tử sĩ mấy người Nào ai mạc mặt, nào ai gọi hồn ?
Ngày Xưa Hoàng Thị (Phạm Thiên Thu) Em tan trường về Đường mưa nho nhỏ Chim non giấu mỏ Dưới cội hoa vàng Bước em thênh thang Áo tà nguyệt bạch Ôm nghiêng cặp sách Vai nhỏ tóc dài Anh đi theo hoài Gót giầy thầm lặng Đường chiều úa nắng Mưa nhẹ bâng khuâng Em tan trường về Cuối đường mây đỏ Anh tìm theo Ngọ Dáng lau lách buồn Tay nụ hoa thuôn Vương bờ tóc suối Tìm lời mở nói Lòng sao ngập ngừng Lòng sao rưng rưng Như trời mây ngợp Hôm sau vào lớp Nhìn em ngại ngần Em tan trường về Đường mưa nho nhỏ Trao vội chùm hoa Ép vào cuối vở Thương ơi vạn thuở Biết nói chi nguôi Em mỉm môi cười Anh mang nỗi nhớ Hè sang phượng nở Rồi chẳng gặp nhau Ôi mối tình đầu Như đi trên cát Bước nhẹ mà sâu Mà cũng nhoà mau Tưởng đã phai màu Đường chiều hoa cỏ Mười năm rồi Ngọ Tình cờ qua đây Cây xưa vẫn gầy Phơi nghiêng ráng đỏ Áo em ngày nọ Phai nhạt mấy màu? Chân tìm theo nhau Còn là vang vọng Đời như biển động Xoá dấu ngày qua Tay ngắt chùm hoa Mà thương mà nhớ Phố ơi muôn thuở Giữ vết chân tình Tìm xưa quẩn quanh Ai mang bụi đỏ Dáng em nho nhỏ Trong cõi xa vời Tình ơi tình ơi! https://youtu.be/vG4qBpCXPdQ
Trúc Đào (Nguyễn Tất Nhiên) Trời nào đã tạnh cơn mưa Mà giông tố cũ còn chưa muốn tàn Nhà người tôi quyết không sang Thù người tôi những đêm nằm nghiến răng Quên người - nhất quyết tôi quên Mà sao gặp lại còn kiên nhẫn chào Chiều xưa có ngọn trúc đào Mùa thu lá rụng bay vào sân em Mùa thu lá rụng êm đềm Như cô với cậu cười duyên dại khờ Bởi vì hai đứa ngây thơ Tình tôi dạo ấy là ... ngơ ngẩn nhìn Thế rồi trăng sáng lung linh Em mười sáu tuổi giận hờn vu vơ Sang năm mười bảy không ngờ Tình tôi nít nhỏ ngồi mơ cũng thừa Tôi mười bảy tuổi buồn chưa Đầu niên học mới dầm mưa cả ngày Chiều nay ngang cổng nhà ai Nhủ lòng tôi chỉ nhìn cây trúc đào Nhưng mà không hiểu vì sao Gặp người xưa lại nhìn nhau mỉm cười ? https://youtu.be/U07bCVvLzFM
Ma Soeur (Nguyễn Tất Nhiên) Ðưa em về dưới mưa Nói năng chi cũng thừa Phất phơ đời sương gió Hồn mình gần nhau chưa ? Tay ta từng ngón tay Vuốt lưng em tóc dài Những trưa ngồi quán vắng Chia nhau tình phôi thai Xa nhau mà không hay Hỡi em cười vô tội Ðeo thánh giá huy hoàng Hỡi ta nhiều sám hối Tính nết vẫn hoang đàng ! Em hiền như ma soeur Vết thương ta bốn mùa Trái tim ta làm mủ Ma soeur này ma soeur. Có dịu dàng ánh mắt Có êm đềm cánh môi Ru ta người bệnh hoạn Ru ta suốt cuộc đời Cuộc đời tên vô đạo Vết thương hành liệt tim! Ðưa em về dưới mưa Xe lăn đều lên dốc Chở tình nhau mệt nhọc! Ðưa em về dưới mưa Áo dài sầu hai vạt Khi chấm bùn lưa thưa Ðưa em về dưới mưa Hỡi em còn nít nhỏ Chuyện tình nào không xưa ? Vai em tròn dưới mưa Ướt bao nhiêu cũng vừa Cũng chưa hơn tình rụng Thấm linh hồn ma soeur https://youtu.be/12tt32AQGng
Chuyện Tình Buồn (Phạm Văn Bình) Năm năm rồi không gặp Từ khi em lấy chồng Anh dặm trường mê mải Đời chia hai nhánh sông Phong thư tình ngây dại Và vai môi rất mềm Những hẹn hò cuống quýt Trên lối xưa thiên đường Ngày nhà em pháo nổ Anh cuộn mình trong chăn Như con sâu làm tổ Trong trái vải cô đơn Ngày nhà em pháo nổ Tâm hồn anh rớm máu Ôi nhát chém hư vô Ôi nhát chém hư vô Năm năm rồi đi biệt Đường xưa quên lối về Trong đìu hiu gió cuốn Nằm chơ vơ gác chuông Năm năm rồi trở lại Một màu tang ngút trời Chúa buồn trên thánh giá Mắt nhạt nhòa mưa qua Năm năm rồi không gặp Từ khi em lấy chồng Thương người em năm cũ Thương góa phụ bên sông https://youtu.be/LEVKxsOTcrk Năm Mới Chúc Nhau (Trần Tế Xương - Tú Xương) Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau: Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu. Phen này ông quyết đi buôn cối, Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu. Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu: Trăm, nghìn, vạn mớ để vào đâu? Phen này, ắt hẳn gà ăn bạc, Đồng rụng, đồng rơi, lọ phải cầu. Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang: Đứa thì mua tước, đứa mua quan. Phen này ông quyết đi buôn lọng, Vừa bán vừa la cũng đắt hàng. Lẳng lặng mà nghe nó chúc con: Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn. Phố phường chật hẹp, người đông đúc, Bồng bế nhau lên nó ở non. Bắt chước ai ta chúc mấy lời: Chúc cho khắp hết ở trong đời. Vua, quan, sĩ, thứ, người muôn nước, Sao được cho ra cái giống người.
Hồ Xuân Hương Thời Xuân Hương còn đi học, một hôm gặp phải trời mưa đến sân nhà trường, đất trơn, cô nữ sinh trượt chân té ngã, các bạn học thấy đều cười ầm lên. Nhưng Hồ Xuân Hương đã đứng ngay dậy, ung dung đọc hai câu thơ rằng: Giơ tay với thử trời cao thấp Xoạc cẳng đo xem đất vắn dài